Bệnh viện đã trao số tiền 320 triệu đồng cho gia đình bé Kiệt nhằm hỗ trợ toàn bộ chi phí điều trị, mai táng và mộ phần cho bé.
Khi nỗi đau chất đầy, khó nói được thành lời, họ là cha mẹ của bệnh nhân xấu số và những y, bác sĩ, lãnh đạo bệnh viện chỉ biết lặng lẽ nhìn nhau, ngậm ngùi. Đứa bé 13 tuổi tử vong được nhìn nhận bởi những thiếu sót trong khâu chẩn đoán và điều trị ban đầu của những y, bác sĩ. Sự mất mát là quá lớn, tưởng như không gì so sánh bù đắp được. Những điều lạ lùng hiếm khi xảy ra. Bệnh nhân xấu số mất đi ngoài sức tưởng tượng, gây đau nhói cho cả người thân, đội ngũ y tế và xã hội. Một cuộc họp báo rất đông người nhưng không một chút ồn ào, toàn những gương mặt đầy cảm xúc, hối tiếc, nói với nhau rất nhỏ nhẹ.
Các phóng viên dù đặt ra những chất vấn rất căng thẳng, rồi những trả lời cân não của phía bệnh viện diễn ra trong yên lặng. Ngày hôm qua, lần đầu tiên trong đời, tôi chứng kiến chính những y, bác sĩ, cán bộ một bệnh viện cúi đầu nói lời xin lỗi, xin gia đình bệnh nhân lượng thứ.
Lần đầu tiên, giữa trưa nắng, tôi chứng kiến những người mang thiên chức cứu sống bệnh nhân lại lặng lẽ len lõi trong nghĩa trang, giữa nhưng âm thanh vang rền kinh nguyện cầu, tìm đến mộ phần của bệnh nhận thắp những nén hương nói lời xin lỗi chân thành từ sâu thẳm trái tim và nguyện cầu vong linh bệnh nhân được siêu thoát.
Lần đầu tiên, tôi chứng kiến gia đình nạn nhân không hề đòi hỏi, mặc cả đền bù những mất mát. Họ biết sự mất mát không thể tính bằng tiền, cũng không đánh đổi sự mất mát bằng tiền. Bệnh viện cũng không thoái thác trách nhiệm, đã tự nguyện hỗ trợ toàn bộ chi phí điều trị, mai táng, mộ phần cho gia đình bệnh nhân.
Lần đầu tiên tôi ghi nhận một sự việc, diễn ra trong sự lắng đọng của những niềm đau tận sâu thẳm con tim đã được cùng nhau thấu hiểu, cảm thông, chia sẻ đầy yêu thương. Một sự ứng xử với nhau rất tình người, văn minh.
Thanh Huy